ĐÁNH GIÁ SUBARASHIKI HIBI: HÀNH TRÌNH TÌM KIẾM NHỮNG NGÀY THÁNG TUYỆT VỜI

Đánh giá về SubaHibi có lẽ là một trong những bài viết khó nhất mà tôi từng thực hiện. Một phần vì tôi chưa từng thử review một visual novel bao giờ, và một phần nữa là SubaHibi có quá nhiều thứ mà tôi muốn đề cập tới. Thế nên tôi quyết định sẽ để bài viết này là một bài đánh giá tổng quát nhất, không tập trung chuyên sâu vào bất cứ nội dung nào, mà sẽ để phần đó cho các bài viết khác. Và dành cho những ai lười đọc cả bài viết, tôi sẽ nói trước luôn: SubaHibi được coi là một trong những visual novel xuất sắc nhất mọi thời đại, nhưng kèm theo đó là một trong những visual novel mang nhiều tình tiết 18+ ám ảnh nhất, thế nên nó chắc chắn không phải là bộ VN dành cho tất cả mọi người. Tuy nhiên, với những ai có đủ dũng khí để đọc hết toàn bộ tác phẩm, thì SubaHibi sẽ trở thành tác phẩm để lại trong họ nhiều cảm xúc mãnh liệt mà khó ai có thể quên được.

Tên: Subarashiki Hibi ~Furenzoku Sonzai~ ( Wonderful everyday: Discontinuous Existence)
Thực hiện visual novel: KeroQ
Kịch bản chính: SCA-JI
Thể loại: Mystery, Denpa, Drama, Philosophy
Giới hạn độ tuổi: 18+ ( bao gồm rất nhiều tình tiết ám ảnh về bạo lực, tình dục, cần cân nhắc THẬT KỸ trước khi đọc)
Thời gian đọc: 30-50 tiếng
Hình ảnh có liên quan
Nhân vật nữ nổi bật nhất của cả cuốn tiểu thuyết - Minakami Yuki
I, Cốt truyện
Subahibi được chia ra làm 7 phần, mỗi phần được kể lại bởi góc nhìn của 1 nhân vật chính, tập trung vào những chuyển biến trong tháng 7 của năm 2012. Và ngoại trừ chapter đầu tiên vốn mang nặng tính fan-service nhẹ nhàng, dễ thương của các nhân vật nữ, vốn để làm quen với các nhân vật; thì bắt đầu từ chapter 2 câu chuyện chính mới chính thức được kể. Từ một câu chuyện đời thường đơn giản, nhẹ nhàng, bộ truyện ngoặt sang hướng trở thành một câu chuyện trinh thám đầy rẫy những bí ẩn khó giải thích, thậm chí mang những yêu tố siêu nhiên. Nếu như bạn đến với Subahibi với sự tìm hiểu bằng không, thì hẳn sẽ cảm thấy hơi bất ngờ trước sự thay đổi thể loại của bộ này, nhưng vẫn không thể nào rời mắt khỏi màn hình bởi độ lôi cuốn của nó.Những tình tiết khó hiểu sẽ dần dần được giải đáp qua những chapter tiếp theo, được kể theo góc nhìn của những người đã trực tiếp tham gia vào trong câu chuyện đó; đi kèm với sự tăng tiến của mức độ đen tối. Chapter 3 và 4 thực sự rất đen tối, nặng nề và ám ảnh ( cái tag Denpa đúng là không để đặt ra cho vui). Hai chapter này, nó dài một cách khủng khiếp, và trừ khi bạn là một người không sợ bất cứ sự ghê tởm nào, thì bạn gần như sẽ chẳng tìm thấy được cảm hứng để đọc tiếp cái bộ này được ( tôi đã mất gần cả tháng chỉ để qua nổi 2 chapter này, không phải vì tôi lười, mà bởi vì tôi không muốn đọc tiếp một tí nào cả ). Bạn nói rằng có thể skip qua ư, không được đâu, vì bất cứ một scene nào trong này đều có một ý nghĩa cả. Chỉ cần một câu hội thoại giữa các nhân vật mà bạn không để ý thôi, là bạn có thể mất đi manh mối để suy luận những gì đang xảy ra trong cái thế giới này rồi, chứ đừng nói đến cả một scene. Vì thế, dù bạn không muốn, thì bạn vẫn cần phải trải nghiệm những giờ phút ám ảnh đấy, đấy là lý do tôi khuyên các bạn cân nhắc thật kỹ trước khi muốn đọc bộ này.
Nếu bạn muốn đọc VN để kiếm những khoảnh khắc đời thường đáng yêu, thì tốt nhất nên dừng ở chapter 1.

Nhưng khi qua được 2 chapter đó xong, câu chuyện lại tiếp tục trở nên vô cùng hấp dẫn. Các nút thắt bắt đầu được gỡ ra, thế giới quan của nhân vật cũng trở nên bình thường hơn nhiều, bạn sẽ tìm được ra câu trả lời cho những câu hỏi kéo xuyên suốt cả bộ truyện, và cả những hành động diễn ra sau đó nữa. Đây là lúc mà Subahibi vẽ lên một bức tranh tuyệt vời, cao trào, tràn đầy cảm xúc về tình cảm gia đình, về bi kịch và cách nó đã thay đổi mỗi nhân vật như thế nào, và cả những sự lựa chọn quyết đoán đến ngu ngốc để bảo vệ kẻ khác. Để rồi cuối cùng, thứ chúng ta nhận được chính là sự thỏa mãn, xúc động khi đọc những dòng text ending.
Nhân nói về ending, nếu đi theo đúng cốt truyện chính, chúng ta sẽ có tổng cộng 3 ending. Và nó không phải là ending theo quy luật good/true/bad, mà mỗi ending sẽ là một bức tranh nhỏ cho cả một câu chuyện lớn. Ending cuối cùng, nếu như không đọc guide, sẽ tốn của bạn kha khá thời gian để tìm ra nó, và nó thật sự là một cú vả vào mặt bạn với những gì cái kết đó mang lại. Nó là một cái kết có tính logic rất cao, khiến bất cứ ai đọc nó cũng phải ngạc nhiên đến những phút cuối cùng và gật gù khen hay, nhưng nó là một gáo nước lạnh vào những giây phút đầy cảm xúc của bạn ở 2 ending trước đó. Thế mới thấy, không phải lúc nào xây dựng được một tình huống hay thì sẽ tạo ra được phản ứng tốt.
Nếu bạn muốn giữ những cảm xúc mình đã mất công có được, thì tốt nhất nên dừng lại ở đây. Còn nếu bạn muốn tìm đến sự logic tuyệt đối trong cốt truyện, hãy chấp nhận rằng mọi cảm xúc của bạn đều có thể bị gột bay mất bởi ending cuối cùng.

Một trong những điếm hấp dẫn và ăn tiền của Subahibi chính là yếu tố triết học và văn học được áp dụng trong đó. Có 3 tác phẩm được đề cập chủ yếu trong này: đó là "Alice ở xứ sở thần tiên" của Lewis Carroll, "Cyrano de Begerac" của Edmond Rostand, và "Tractacus Logico-Philosophicus" của Ludwig Wittgenstein, cùng với đó là vô số những tác phẩm văn học và triết học phụ theo ở trong đó. Nhưng bạn thật sự không cần phải đọc bất cứ tác phẩm nào trong đó hết, vì tất cả sẽ được giải thích vào thời điểm cần thiết một cách vô cùng rõ ràng và dễ hiểu ( dĩ nhiên nếu bạn có tìm hiểu trước thì sẽ dễ nắm bắt được cốt truyện hơn). Tôi cực kỳ thích cái cách mà SCA-JI sử dụng cuốn Tractatus để xây dựng lên thế giới cho Subahibi. Khác với một số bộ anime cố tình gượng ép tình tiết sao cho giống với những lý thuyết trong các sách khoa học ( è.. hèm.. Aobuta.. khụ.. khụ), thì Subahibi giống như một lời tự giải thích của SCA-JI cho luận văn Logic- Triết học của Wittgenstein - một trong những cuốn triết lý mới mẻ, hay và khó nhất của thế giới triết học thể kỷ 20. Những triết lý nêu ra được SCA-JI giải thích rất nhẹ nhàng, trực quan và hoàn toàn phục vụ mục đích tạo ra thế giới của chính bộ truyện. Nhưng nói là như vậy, chứ việc bản thân câu chuyện mang nhiều tính triết học như vậy thì nó đã khó hơn nhiều những novel khác rồi, cho nên tôi khuyến khích bạn nên đọc lại 2 lần Subahibi để thấm nhuần được triết lý mà SCA-JI dựng lên. Bản thân người viết cũng mới chỉ đọc có một lần, và chắc chắn sẽ phải đọc lại lần 2 cùng với lời hứa sẽ có một bài phân tích những luận điểm triết học của SCA-JI ( quan trọng chỉ là sẽ làm vào bao giờ mà thôi)!!

II, Phát triển nhân vật
Dàn nhân vật trong Subahibi thật sự có ấn tượng mở đầu với tôi là khá.. nhạt nhòa. Có lẽ ngoại trừ Yuki với sự cá tính, mạnh mẽ nhưng cũng rất hòa đồng, vui vẻ ( và bộ váy đậm chất gothic trông đầy quyến rũ ); và Tomosane với độ bạo lực của mình; thì các nhân vật khác thật sự không có gì làm hấp dẫn ở những phút đầu tiên cả. Thế nhưng, điểm mạnh của visual novel so với anime hoặc novel thông thường là sự cân bằng hoàn hảo giữa tính chân thực của các nhân vật trong các đoạn hội thoại, và thời lượng để nhân vật bộc lộ những suy nghĩ nội tâm của mình. Do đó, VN luôn thực hiện tốt việc phát triển nhân vật hơn các thể loại khác, và Subahibi cũng không phải ngoại lệ. Các nhân vật không bao giờ có cảm giác bị gượng ép phải thực hiện hành động cả, những quyết định của họ trong truyện đều dựa trên tính cách đã được xây dựng từ trước ( cũng nhờ một phần vì những lựa chọn rẽ nhánh xuyên suốt trong SubaHibi cũng rất hợp với tính cách nhân vật, bất kể bạn chọn phương án nào đi chăng nữa). Nhưng cái hay của SubaHibi lại còn đến từ việc nhân vật được hoàn thiện song song với thế giới xung quanh họ. Thế giới trở nên đen tối, ám ảnh khi bản thân nhân vật cũng trở nên như thế. Để rồi đến khi những mảnh ghép của thế giới được ghép lại và hoàn chỉnh thì cũng là lúc mọi động cơ của các nhân vật trở nên rõ ràng, hoàn thiện; và những nhân vật mà bạn cảm thấy vô cùng khó chịu trước đó cũng sẽ khiến bạn cảm thấy đồng cảm, thậm chí là còn cảm thấy thích thú cơ.
Đây là một nhân vật tiêu biểu cho việc bị tôi ghét đến gần hết game; trước khi bạn nhận ra vai trò thực sự của cô nàng này

Một điểm hay nữa mà tôi thích ở dàn nhân vật trong Subahibi chính là đến từ những suy nghĩ mang nặng tính triết học trong nội tâm của từng nhân vật. Cùng với những vấn đề triết học để làm nền tảng xây dựng lên thế giới, SCA-JI còn mang đến những câu hỏi mang nặng tính xoắn não được đặt vào trong các nhân vật của ông, như cuộc sống là gì, cái chết là gì, giới hạn của thế giới của chúng ta ở đâu, và ý nghĩa của cuộc sống là gì.. Tất cả những vấn đề đó sẽ được chính tác giả trình bày dưới nhiều góc độ khác nhau ( mà ở đây là các nhân vật ), để rồi từ đó ông sẽ tổng hợp tất cả lại và đưa ra quan điểm của chính bản thân mình về những vấn đề đó. Sẽ có những quan điểm rất hay ở trong tác phẩm để bạn phải suy nghĩ và nghiền ngẫm nó thật kỹ lưỡng; đó mới chính là thứ mà SCA-JI muốn chúng ta nhớ về cả tác phẩm.

III, Hình ảnh và gameplay
Để trình bày về cốt truyện và phát triển nhân vật trong Subahibi thật sự rất khó, nhưng để bù lại thì những phần còn lại tương đối dễ dàng để nhận xét. Hình ảnh trong Subahibi tuy đẹp, nhưng lại có nhiều hạn chế. Tôi rất thích cách thiết kế trang phục trong Subahibi, đặc biệt là từ bộ váy gothic cùng với hàng loạt accessories khiến Yuki trông rất giống với một fan cuồng punk-rock; cho đến bộ đồng phục trắng toát lên đầy sự quý phái mà bất cứ nhân vật nữ nào mặc nó đều trông giống như những quý cô đích thực ( trừ Yuki ra, trông Yuki "ngầu" thì đúng hơn). Các nhân vật được vẽ theo phong cách moe, mặc dù không quá nổi bật nhưng vẫn rất dễ dàng thuận mắt. Nhưng đây lại chính là nhược điểm của Subahibi. Độ chi tiết của các nhân vật trong Subahibi là không cao - thậm chí có thể nói là thấp - đặc biệt ở phần mái tóc, khóe mắt và biểu cảm của khuôn mặt. Điều này thậm chí còn rõ nét ở một số tấm ảnh CG, hoặc là khi nhân vật được zoom vào cận cảnh. Không hỗ trợ độ phân giải HD có thể là một phần của vấn đề, nhuưng điều đó chỉ giải thích được cho việc mái tóc đôi lúc bị mờ và nhòe đi. Còn đôi mắt và biểu cảm ở khuôn mặt ( đặc biệt là lúc đôi má ửng đỏ ), với kiểu thiết kế đan xen lẫn cả những nét phác trông giống y phác họa qua bằng chì, thì có lẽ đó là phong cách vẽ nhân vật của KeroQ rồi. Có thể một số bạn sẽ thấy thích kiểu vẽ này, nhưng riêng cá nhân tôi thì không.

Bức CG mà tôi cảm thấy vô cùng ấn tượng với phong cách nghệ thuật, và là bức CG tôi thích nhất cả bộ tiểu thuyết
Gameplay là một điểm tôi đánh giá rất cao. Tôi cực kỳ thích việc mỗi khi di chuột qua những lựa chọn options, start, load, hay cả những lựa chọn trong game đều không có một tiếng động nào được phát ra. Nó cho tôi một trải nghiệm hoàn toàn tĩnh, khiến tôi dễ tập trung để đọc từng dòng text, cũng như thưởng thức những bản nhạc nền trong Subahibi hơn. Một thanh thao tác nhanh được ẩn ở dưới, chỉ cần đưa chuột qua thì nó sẽ tự động đẩy lên, và nó hữu dụng trong rất nhiều trường hợp, khi tôi không cần phải nhấn chuột trái và bị che mờ hết tất cả nội dung đang diễn ra ở trong Subahibi. Nhưng nếu bạn không thích điều đó thì KeroQ vẫn gài rất nhiều nút tắt quen thuộc trên cả chuột và bàn phím, hứa hẹn cho bạn một cảm giác thoải mái nhất. Nhưng có một điểm trừ ( tôi không rõ là lỗi mà tôi chưa cập nhật, hay là tính năng), đó là nếu một nhân vật đang nói, sau đó bạn bật Log rồi tắt luôn thì tự nhiên nhân vật sẽ câm ngay lập tức. Đôi khi điều này khá là gây mất hứng ( đặc biệt là ở những phân đoạn.... các bạn biết rồi đấy..).

IV, Âm thanh
Nếu các bạn để ý đến những bài đánh giá trước của tôi, tôi sẽ để mục này là " Âm nhạc" chứ không phải là "Âm thanh". Bời vì đa phần các tác phẩm đó đều được lồng tiếng một cách rất kỹ càng và đầy đủ. Nhưng đáng tiếc thay, Subahibi lại không có điều đó: tất cả những nhân vật nữ ( kể cả những nhân vật phụ nhỏ nhất) thì đều được lồng tiếng rất tốt và hoàn hảo ( đặc biệt trong những phân cảnh.. bạn biết rồi đấy); nhưng các nhân vật nam thì số phận có vẻ hẩm hiu hơn. Rất nhiều nhân vật nam đều không được lồng tiếng, thậm chí là cả những nhân vật chính và có vai trò quan trọng. Không rõ là KeroQ dùng hết tiền để thuê các seiyuu nữ xịn mà hết tiền thuê Seiyuu nam, hay là có quá ít Seiyuu nam lồng tiếng cho Eroge mà lại xảy ra tình trạng như thế; nhưng đó rõ ràng là một chi tiết mất điểm không đáng có cho một tác phẩm thật sự hay và xuất sắc như thế này. Nhưng để bù lại, thì Sayama Shin ( Seiyuu lồng tiếng nhân vật nam duy nhất trong cả cái eroge này) lại có một màn thể hiện hoàn toàn tuyệt vời với cả nhân vật Mamiya Takuji của mình. Toàn bộ những sắc thái cảm xúc đều được anh truyền tải đến chân thực nhất, giống như anh đang một mình cân rất nhiều vai nam cùng một lúc vậy ( mà thực tế thì nó đúng là như thế thật ).

Phần âm nhạc trong bộ VN này, tôi sẽ nói nó rất... visual novel. Toàn bộ phần âm nhạc trong này, kể từ OP, ED, đến BGM đều sẽ không làm bạn phải xuýt xoa bởi những giây phút đầu tiên tiếp xúc với nó; nhưng khi nghe nhiều lần ( điều mà bất cứ ai đọc VN cũng phải trải qua), thì nó lại trở nên vô cùng xuất sắc và ăn nhập với cả bối cảnh. Các bản nhạc thường mang tiết tấu chậm trong những phân đoạn nội tâm, nhanh hơn khi ở những phân đoạn giải trí nhẹ nhàng, và căng thẳng cực độ khi ở trong những tình huống kinh dị, khiếp đảm. Một điểm trừ nho nhỏ là bản thân âm nhạc trong Subahibi không sử dụng chiêu "giấu bài" mà hay gặp ở Key, đó là sử dụng một bản nhạc hoàn toàn khác biệt trong những tình huống cao trào quan trọng để lấy đi nước mắt của người đọc, mà sử dụng những bản nhạc đã lộ ra từ trước đó. Cho nên những tình tiết cao trào cuối cùng của game chỉ dừng lại ở mức đẩy được tôi lên đỉnh điểm của cảm xúc, chứ không thực sự lấy được nước mắt của tôi. Khá tiếc, chỉ cần âm nhạc tốt hơn một chút thôi là tôi đã có thể bỏ qua toàn bộ những trải nghiệm kinh dị trước đó sang một bên và cho ngay điểm tuyệt đối cho phần "Mức độ thưởng thức" rồi. Nhưng dù sao thì đây cũng là một soundtrack rất tuyệt vời.
Người ta nói rằng mùa hè phải có những bản nhạc sôi động; nhưng chính những bản nhạc piano với tốc độ rất chậm cùng với âm thanh của thiên nhiên mới có thể khiến người nghe cảm nhận rõ cơn nóng nực như lửa đốt của mùa hạ
Bonus: Có 3 giọng lồng tiếng mà mọi người nên quan tâm và bật max volume trong bất cứ trường hợp nào ( đặc biệt là H-scene): đó là Yuki, Kimika và một nhân vật nữa mà tôi sẽ để dành cho phần sau.

Tổng kết: Subahibi là một bộ tiểu thuyết xuất sắc, tuyệt vời, với việc xây dựng nhân vật và thế giới hoàn hảo, logic và những tình tiết bất ngờ đến tận phút giây cuối cùng. Với những triết lý khó nuốt và cả những khoảnh khắc cực kỳ đen tối và khủng khiếp ở giữa truyện, nhưng bài học mà tác phẩm mang đến đơn giản và nhẹ nhàng hơn rất nhiều: đó là về gia đình, tình yêu, về cách mà chúng ta nên sống, để đi tìm những ngày tháng tuyệt vời cho mình. Điểm trừ duy nhất nằm ở việc tồn tại một số thiếu sót và lỗi vặt, thứ mà tôi tin rằng đã được chỉnh sửa ở phiên bản HD edition ( chỉ tiếc là tại thời điểm người viết hoàn thành bài viết này thì chưa có phiên bản tiếng Anh). Nếu như bạn có thể đọc hết được cả bộ tiểu thuyết này, thì những trải nghiệm mang về sẽ là hoàn toàn xứng đáng.

Đánh giá:
Cốt truyện: 9,5/10
Nhân vật: 9,5/10
Hình ảnh: 7,5/10
Âm thanh: 8,0/10
Mức độ thưởng thức: 8,0/10
Tổng kết: 8,5/10 ( tốt )

P/s: Anh em có biết tại sao tôi lại phải tách riêng nhân vật này ở cuối cùng chứ không liệt kê ở phần những voice cần max volume không? Bởi vì mặc dù Yuki và Kimika chất giọng đã rất dễ thương rồi, nhưng riêng với giọng Tsukasa thì lại ở một level khác biệt hoàn toàn với phần còn lại của dàn nhân vật nữ: đó là ASMR.
Tiếng gọi Yuki của Tsukasa quả thật là thứ vũ khí chết người, nó khiến anh em vừa có cảm giác lâng lâng, lại vừa thích thú đến vô cùng ( hay là do tôi có máu M nhỉ?! )

Bài đăng phổ biến từ blog này

ĐÔI LỜI TẢN MẠN VỀ OREGAIRU

ĐÁNH GIÁ ANGEL BEATS: MỘT TÁC PHẨM TỐT, NHƯNG CHƯA THẬT SỰ HOÀN HẢO